Không ngờ, Mục Diệc Thần thế mà lại tới nhanh như vậy.
Không có chút phòng bị nào!
Chẳng lẽ vừa rồi lúc hắn gọi điện thoại tới, cũng đã đến dưới lầu khách sạn, chỉ là cố ý gọi cho cô để khởi binh vấn tội?
Đến tận lúc này, Lạc Thần Hi mới hiểu được, nhưng đã quá muộn rồi.
May mà cô phản ứng nhanh, vừa nghe thấy tiếng phá cửa vào của Mục Diệc Thần liền quyết đoán lựa chọn giả bộ bất tỉnh, quay đầu gục trên giường.
Chờ lát nữa Mục Diệc Thần thấy cô té xỉu đáng thương như vậy, đoán chừng sẽ không đành lòng trừng phạt cô nữa... Đúng không?!
Nghĩ tới đây, Lạc Thần Hi nhất thời cảm thấy chính mình thật sự là quá thông minh!
Mà hai tên côn đồ bên giường kia, lúc này đã triệt để lờ mờ, mở to hai mắt, không dám tin nhìn tiểu mỹ nữ đang nằm sấp trên giường.
Có trong nháy mắt, bọn chúng đều đã cảm thấy đầu óc mình không bình thường, sinh ra ảo giác rồi.