Lạc Thần Hi lạnh lùng liếc nhìn cô ta: ''Tôi có đi hay không, hình như không dính dáng gì tới cô thì phải? Tránh ra cho tôi, cô đang cản đường tôi đấy!''
Sắc mặt Hà Đế Na khẽ biến thành vặn vẹo, nhưng lập tức nhớ tới mục đích hôm nay của mình, liền cưỡng ép bản thân nén giận.
Vì hôm nay có thể hung hăng trả thù Lạc Thần Hi, cô ta đã chuẩn bị mấy ngày rồi.
Tuyệt đối không thể vào lúc này làm Lạc Thần Hi phản cảm, thất bại trong gang tấc được.
Cô ta hít sâu một hơi, lúc ngẩng đầu lên, trên mặt đã không còn tức giận, trái lại thay bằng vẻ tươi cười nịnh nọt.
''Thần Hi, cô... cô vẫn còn vì chuyện hôm đó ở Đường gia mà tức giận sao? Vậy tôi liền giải thích với cô có được không?''
Nghe vậy, Lạc Thần Hi không chỉ không vui mừng, lông mày trái lại càng nhíu chặt hơn.
Hà Đế Na từ lúc nào lại trở nên tốt bụng như vậy rồi?
Sự việc khác thường tất có mờ ám!
Cô ta lại có âm mưu gì rồi hả?