"Lạc Thần Tâm, cô cứ nhất quyết phải dẫn dụ chúng tôi đi vào trong ngõ tối, rốt cuộc có âm mưu gì?"
Trong lòng Lạc Thần Tâm có hơi hồi hộp một chút.
Cô ta cũng không thể nghĩ đến, cô ta đã bịa chuyện ra tình hình thê thảm của Bạch Tâm Hinh như vậy, Bạch nhị thiếu vẫn không chịu mắc mưu!
Cô ta trước kia đã nghe nói, Bạch Thế Huân vô cùng yêu thương em gái, vì Bạch Tâm Hinh, suýt chút nữa cùng Mục Diệc Thần trở mặt.
Bây giờ nghe được Bạch Tâm Hinh có thể sẽ chết, không phải là hắn nên liều lĩnh xông vào hẻm nhỏ sao?
Bạch Thế Huân nheo mắt lại, lạnh giọng nói: "Lạc Thần Tâm, cô chẳng lẽ không phát hiện, hôm nay biểu hiện của cô không khỏi quá tận lực sao!"
Vốn dĩ hắn cũng không hoài nghi cách nói chuyện của Lạc Thần Tâm.
Nhưng Lạc Thần Tâm hôm nay thái độ quá tích cực, còn chủ động chỉ đường, đây là chuyện cho tới bây giờ chưa từng xảy ra.
Bạch Thế Huân ngu ngốc đến mấy, lúc này cũng có phần cảnh giác.