Bạch Thế Huân nhíu mày, cười như không cười, nhấc môi: "Vậy nên có thể nói... Tiểu Thiến Thiến thân yêu à, em là đang... ăn dấm?"
"Ăn dấm cái đầu anh! Tôi sẽ ghen với anh chắc!"
Bạch Thế Huân vẻ mặt vô tội nói: "Vậy nếu như em không ghen, vì sao lại hung dữ với anh chứ? Chẳng lẽ em không nhìn ra, anh vừa rồi là đang thăm dò tin tức sao?"
"Thăm dò tin tức? Thăm dò thứ tin tức gì mà lại cần cùng một cô ong bướm chuyên cung cấp dịch vụ khẩu vị nặng, dính chặt vào nhau?"
Thanh âm Phương Tử Thiến lạnh lẽo, nói chuyện cũng ngang ngược không có đạo lý.
Nhưng Bạch Thế Huân lại cảm thấy thanh âm này của cô so với trước kia còn dễ nghe hơn nhiều.