"Mục Diệc Thần tên cầm thú này!"
Lạc Thần Hi sắc mặt nhăn nhó, nhịn không được phỉ nhổ Mục Diệc Thần một phen.
Quay đầu nhìn lại, đã phát hiện hắn không còn ở đây,
Hơn nữa ga giường đã không còn ấm, rất rõ ràng, Mục Diệc Thần đã rời giường từ lâu.
Cô không khỏi nhíu mày một cái: "Kỳ quái, Mục Diệc Thần vì sao lại dậy sớm như vậy? Chẳng lẽ công ty có việc? Hôm qua sao lại không nói?"
Cô hôm nay cùng Nghiêm Hằng và nhân viên đoàn phim "Sự chuyển mình hoa lệ" có hẹn, đã cố ý dậy thật sớm nên đã đặt đồng hồ báo thức.
Hiện tại mới 7h sáng.
Mục Diệc Thần vậy mà đã dậy rồi?
Lạc Thần Hi trong đầu nghĩ đến công việc, không xoắn xuýt ở chỗ này nữa, xoay người đi vào phòng tắm rửa mắt, thay trang phục công sở, còn trang điểm vô cùng trang nhã rồi mới xuống lầu.
Kết quả còn ở trên cầu thang đã nghe được tiếng Bánh bao nhỏ hét chói tai trên lầu.
"Ô ô ô ... ! Đau quá! Đau đầu quá đau quá! Ba ba thối, đồ con gà, đi ra đi ra!!"