Lạc Thần Hi nghe xong, không khỏi bật cười.
Bánh bao nhỏ thậm chí đã đặt xong tên cho đám chó con rồi.
Hơn nữa, toàn là đồ ăn…
Quả nhiên đúng là cô bé chuyên ăn hàng!
Nhìn Bánh bao nhỏ cùng với đám chó con không rời nhau, Lạc Thần Hi cũng mềm lòng, giúp đỡ cô bé cầu tình với Mục Diệc Thần.
"Chồng, anh nhìn Đường Đường thích như vậy, để con bé nuôi đi? Dù sao nuôi một con cũng là nuôi, nuôi hai con cũng là nuôi, chỉ là mỗi ngày thêm một ít thức ăn cho chó, nhà chúng ra không phải không mua nổi, anh thấy đúng không?"
"Không đúng!"
Mục Diệc Thần lạnh lùng mở miệng.
Lạc Thần Hi không nghĩ tới, hắn lại không cho cô mặt mũi, không khỏi tức giận đến mức cấu tay hắn một cái.
"Hừm, anh có ý tứ gì? Chút yêu cầu ấy của Đường Đường cũng không thể đáp ứng được, trong lòng anh còn có hai mẹ con em sao? Hừm?"