Có vài người không nhận ra Lạc Thần Hi với Bánh bao nhỏ, đang lén lút nghị luận.
"Ồ, cứ nhiên là mẹ đến dự thi với bạn nhỏ kìa! Đúng là hiếm nha!"
"Bà mẹ này thi được không thế? Nhìn dáng người cô ấy mảnh mai như vậy, không biết cõng nổi con gái không?"
"Cõng thì chắc cõng được, nhưng sao chạy đua được với các ông bố chứ?"
"Cô bé kia đáng yêu thật đấy, mà sao ba bé lại không đến vậy? Nếu tôi có cô con gái đáng yêu như vậy, không bao giờ bỏ lỡ các hoạt động gia đình cùng bé!"
Nghe bọn họ nghị luận, Mục Diệc Thần tức muốn chết.
Giáo viên làm trọng tài không nhịn được mà giục: "Bạn nhỏ Bạc Thiếu Hiên với phụ huynh có dự thi nữa không đây?"
"Tôi…"
Mục Diệc Thần nghẹn lời.
Hắn rất muốn tham gia cuộc thi này, nhưng chắc chắn không phải cõng thằng oắt con mình ghét nhất tham gia có được hay không?
Trọng tài cho rằng hắn rút lui, không để ý nữa mà quay ra nhìn đường đua.