Thịnh Dục có quyền uy tuyệt đối trong giới thời trang tại Trung Quốc, trước mặt những nhà thiết kế trẻ tuổi này vẫn rất có lực uy hiếp.
Đối diện với khuôn mặt không chút biểu cảm nào của anh ta, phần lớn các nhà thiết kế đều không dám lên tiếng.
Phó Giai Đồng cũng không quan tâm nhiều như vậy, hất cằm lên: "Không sai, Thịnh tổng, anh là một tiền bối tôi luôn kính nể, thế nhưng, chuyện ngày hôm nay.. Anh dám nói mình không thẹn với lương tâm?!"
Thịnh Dục lạnh lùng nhìn cô ta một cái: "Cô có thể nói ra được mấy lời này thì nên tỉnh táo lại chút đi! Bởi vì trình độ thiết kế của cô không chỉ kém Lạc Thần Hi, thậm chí, trình độ của hai người chênh lệch ở mức nào cũng không biết! Uổng cho cô nói mình là nhà thiết kế du học từ Âu Mỹ trở về, cho rằng trình độ của mình có thể nghiền ép được các nhà thiết kế khác trong nước? Cô vẫn còn kém xa lắm!"
Thịnh Dục nói lời này, thật sự không chút khách khí nào.