Phạm Anh Hoa nhìn ra được Nghiêm Hằng đang bất mãn, khuyên nhủ: "Nghiêm đạo, ngài bớt giận…"
"Sao tôi có thể không giận?" Nghiêm Hằng cả giận nói. "Phó Giai Đồng còn chưa vào được đoàn làm phim mà thái độ đã như vậy! Cô ta có thể phối hợp với đoàn làm phim sao?"
Phạm Anh Hoa nói: "Tôi cũng biết rõ, Phó Giai Đồng làm như vậy là rất quá đáng, nhưng chúng ta còn sự lựa chọn khác sao? So với thái độ, trình độ thiết kế vẫn quan trọng hơn, không phải sao? Nghiêm đạo, suy nghĩ một chút về tượng vàng Oscar đi, bớt giận…"
Nghiêm Hằng hừ một tiếng, không nói gì.
Phạm Anh Hoa cũng thở phào một hơi.
Đúng lúc này, nhân viên công tác tiếp tục đọc số thứ tự tiếp theo.
"Số tám, Lạc Thần Hi."
Phạm Anh Hoa lại căng thẳng lên, vội nói "Nghiêm đạo, vị kế tiếp chính là Mục phu nhân, vị này càng khó đối phó hơn, ngài không thể giống như vừa nãy đấy! Lúc đầu chúng ta không tuyển người ta thì đã đủ đắc tội rồi, nếu như bây giờ lại nói bậy chọc giận cô ấy…"