Phó Giai Đồng đứng dậy, vẻ mặt tươi cười nhìn Mục Vi Vi.
"Vi Vi, chúng ta bảy tám năm trước đã từng gặp nhau đấy? Trước kia ở Đế Đô chúng ta đã chơi chung với nhau rồi, cậu còn nhớ không?"
Mục Vi Vi nhìn cô ta một chút, gật đầu.
"Phó tiểu thư, chào cô, rất hân hạnh được biết cô. Tuy nhiên chuyện tình khi còn bé, thật sự tôi không có chút ấn tượng gì…"
Coi như là cô lễ phép, thế nhưng thái độ lại lạnh lùng, khác biệt hoàn toàn với sự nhiệt tình của Phó Giai Đồng.
Phó Giai Đồng gượng cười hai tiếng: "Ha ha, không sao, lúc đó tuổi cậu vẫn còn nhỏ mà! Không nhớ được cũng là chuyện bình thường thôi. Đúng rồi, Vi Vi…"
Vừa rồi, sau khi nịnh nọt bé con thất bại, Phó Giai Đồng liền thay đổi kế hoạch của mình, dự định dồn hết công sức vào Mục Vi Vi.
Dù sao thì Mục đại thiếu gia ngoài mặt rất nghiêm khắc với Mục Vi Vi, thế nhưng vẫn rất yêu thương đứa em gái duy nhất này.