Mục Diệc Thần lông mày vặn đứng lên.
Hắn lấy microphone từ trong tay Lạc thần Hi, sầm mặt lại, thanh âm lạnh như băng mở miệng.
"Không nghe thấy lời phu nhân của tôi nói sao? Tất cả mọi người im lặng cho tôi, tôi sẽ trả lời từng vấn đề."
Các phóng viên thấy Mục đại thiếu nổi giận, không còn dám lỗ mãng, hơi lui về phía sau mấy bước, yên tĩnh lại.
Mục Diệc Thần lúc này mới lên tiếng: "Những lời này, tôi chỉ giải thích một lần. Thứ nhất, tôi với Thần Hi đăng ký kết hôn là thật, ngay sáng nay. Thứ hai, chuyện cưới cô ấy là đã suy nghĩ kĩ, vừa rồi Thần Hi cũng nói tôi đã cầu hôn cô ấy một lần! Về sau tôi lại cầu hôn một lần nữa, bị từ chối, lần thứ ba mới thành công."
"Thứ ba, Mục gia không phải dựa vào quan hệ bám váy mới có địa vị hôm nay, trước kia không cần thế lực thông gia, về sao cũng không cần! Là một người đàn ông, tôi sẽ trở thành chỗ dựa cho vợ con mà không phải lợi dụng họ."