Lạc Thần Hi chỉ cảm thấy sức nặng trên người chợt nhẹ.
Mục Diệc Thần đột nhiên buông cô ra, đứng dậy.
"Anh…"
Lạc Thần Hi cũng ngồi dậy theo.
Ngay khi cô cho rằng anh đã bị cô làm tức giận sắp rời đi, bước chân Mục Diệc Thần bỗng dừng lại, lấy ra một tập văn kiện, ném lên người Lạc Thần Hi.
"Em còn nhớ rõ… Đây là cái gì không?"
Lạc Thần Hi cúi đầu nhìn.
Gần như là trong chớp mắt, máu khắp người cô giống như bị rút sạch. Tay chân đều trở nên lạnh lẽo.
Trên túi văn kiện làm bằng giấy da trâu, thình lình ghi tên và kí hiệu của "Bệnh viện Di Hòa".
Mục Diệc Thần làm sao lại biết được, cô đi bệnh viện Di Hòa khám bệnh?!
Trong đầu Lạc Thần Hi bỗng nhiên hiện ra cảnh tượng hôm đó gặp phải Bạc Đình Uyên và vợ anh ta. Trong lòng liền hiểu rõ.
Nhất định là Bạc Đình Uyên nhắc tới chuyện cô đi khám bệnh, Mục Diệc Thần bắt đầu nghi ngờ trong lòng, chuyên môn phái người đi điều tra…