Ở Đế Đô, con cái các gia đình có tiền có quyền thì có chàng trai nào không vây quanh em họ của hắn?
Chỉ cần nghe cái tên "Phó Giai Đồng", ngay lập tức có thể gây ra một trận ồn ào tại bất kì một buổi vũ hội nào.
Phó Lâm Sâm vốn là mười phần chắc chín, Mục Diệc Thần không giống như đàn ông bình thường, chạy như vịt theo em họ hắn, nhưng ít ra phải nghe qua tên của nàng rồi chứ?
Không ngờ được rằng Mục Diệc Thần mang vẻ mặt khó xử, căn bản hắn không có ấn tượng với Phó Giai Đồng.
Không khí đột nhiên trở nên rất xấu hổ.
Phó Lâm Sâm lúc đầu đã phải nghĩ kĩ rồi mới nói chuyện, nhưng nghe hắn nói như vậy, có chút không tiếp thu nổi.
"Khụ khụ! Khụ khụ!"
Hắn ho khan mấy tiếng, mới miễn cưỡng mở miệng: "Cái này… Cũng đúng, ở vũ hội nhiều người như vậy, Mục đại thiếu gia không chú ý tới Giai Đồng cũng là bình thường. Tôi hôm nay chính thức giới thiệu hai người với nhau một chút."