Gia đình giàu có thì nhà nào cũng gặp phải việc bắt cóc vài lần.
Loại chuyện này đối với Mục Diệc Thần không còn xa lạ.
Nhưng Phó Lâm Sâm càng nói càng kích động, dù sao chuyện này cũng liên quan đến mẹ ruột của hắn.
"Lúc ấy tôi còn nhỏ, bố tôi không muốn tôi tiếp xúc với những chuyện như thế này, cho nên những gì tôi biết cũng không nhiều. Cũng phải đến mấy năm gần đây mới biết. Chung nhị tiểu thư không chỉ bắt cóc mẹ tôi mà còn vì muốn phát tiết sự ghen ghét, tìm mười người lang thang, khiến mẹ tôi… Cuối cùng, trực tiếp ném bà ấy xuống biển."
Hắn nói đến đây, thanh âm run rẩy, cắn răng rồi ngừng lại.
Chẳng qua, Mục Diệc Thần đoán được hắn muốn nói cái gì nên không khỏi nhíu mày.
Bắt cóc thì không hiếm lạ, nhưng tội ác kiểu này nghe vẫn có chút ghê người.
Phó Lâm Sâm hít sâu vài lần mới tỉnh táo lại, khôi phục giọng nói bình thường.