Một nhà ba người đi về phía vòng đu quay.
Người đi đường càng ngày càng ít.
Khi đến gần vòng đu quay, bên trong khuôn viên trừ những công nhân viên có thể đếm trên đầu ngón tay ra, đến một du khách cũng không có.
Lạc Thần Hi có chút bất an, ôm lấy cánh tay Bánh bao nhỏ thật chặt.
"Mục Diệc Thần, sao người lại càng ngày càng ít? Có phải công viên trò chơi đã đóng cửa hay không? Nếu đóng rồi... Chúng ta cũng nên trở về thôi?"
Mục Diệc Thần tiến lên, ôm lấy eo cô, nắm tay cô đi lên phía trước.
"Đừng lo lắng, có anh ở đây, không ai dám đuổi chúng ta ra ngoài."
"Em không có ý này..."
"Đường Đường hôm nay cố ý đến để được ngồi vòng đu quay, cứ như vậy mà trở về, con nhóc chắc chắn sẽ thất vọng?"
Bánh bao nhỏ phối hợp với lời nói của ba ba, cái miệng nhỏ nhắn liến thoắng, lộ rõ vẻ ủy khuất với ba ba.
"Chị xinh đẹp, Đường Đường muốn ngồi vòng đu quay..."