"A... A..!!"
Cánh môi Lạc Thần Hi lại bị chặn lại.
Lần này, Mục Diệc Thần hôn mang đến mấy phần cảm giác nôn nóng, nụ hôn vừa thâm sâu vừa vội vã.
Đồng thời, cánh tay cũng đi theo nhấc vạt áo sơmi của cô lên, dọc theo cái eo nhỏ nhắn, thẳng đường hướng lên trên.
Lưu luyến từng tấc da thịt mềm mại nóng bỏng của cô.
"Anh trả lời câu hỏi của em trước đã... Ưm..."
Lạc Thần Hi ngay lập tức từ chối, muốn lấy được đáp án trước.
Nhưng Mục đại thiếu đã cố hết sức, quyết tâm phải dùng mị lực của hắn để chinh phục được cô.
Vốn dĩ tiểu bạch thỏ này đã mê man chóng mặt, mau chóng đánh mất năng lực chống cự, an tĩnh nằm ở dưới ma trận của lão sói xám, tùy tiện chuẩn bị ăn mất vào bụng.
Lão sói xám thấy thế liền nuốt một ngụm nước bọt.
Quyết đoán tháo ra lớp quần áo cuối cùng còn sót.
Ngay sau đó...
"Đồ ngốc! Đây là cái gì?!"