Mục Diệc Thần lạnh lùng câu môi, nhìn Lạc Thần Tâm như là nhìn một tên ngốc.
"Ảnh cưới? Có ảnh cưới khi nào? Tôi không hề nhớ mình có chụp ảnh cưới với người phụ nữ nào!"
Cho đến bây giờ hắn vẫn chưa chụp ảnh cưới với vợ hắn, điều này hắn vẫn luôn tiếc nuối.
Hết lần này đến lần khác, mỗi lần hắn muốn đưa Lạc Thần Hi đi chụp ảnh cưới, đều bị vợ hắn lấy lý do là thời điểm chưa thích hợp để từ chối.
Đây rõ ràng là vì kiêng dè sự tồn tại của Lạc Thần Tâm!
Hắn đã sớm đem món nợ này tính lên đầu Lạc Thần Tâm, kết quả, cô ta ấm nào không sôi thì xách ấm đó, tự mình đưa đầu vào họng súng!
Nghĩ tới đây, ánh mắt Mục Diệc Thần càng lạnh hơn.
Lạc Thần Tâm cùng hắn tiếp xúc ánh mắt, lập tức giật nảy người, rùng mình một cái, xém chút bị dọa cho không nói thành lời.
Thế nhưng, cô ta cũng biết được tình cảnh của mình hiện tại, cô ta nhất định phải chứng minh được mình là Mục phu nhân, nếu không thì, cô ta thật sự xong rồi!