"Làm như thế, có khi hắn thật sự với Lạc Thần Tâm âm thầm qua lại với nhau, căn bản là hắn đang đùa giỡn cô!"
Bắt được cơ hội, Thịnh Dục tận lực bôi đen Mục Diệc Thần.
Lạc Thần Hi nghe thế, có chút tức giận.
Thế nhưng, Thịnh Dục cố tình gọi điện thoại đến giúp đỡ cô, cô miễn cưỡng ép lửa giận của mình xuống.
"Thịnh tổng, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu! Diệc Thần bây giờ vẫn đang ở nước ngoài, tôi cũng không nói chuyện này cho anh ấy biết, tôi muốn tự mình xử lý, không phải anh ấy bỏ mặc tôi…"
Thịnh Dục cười lạnh một tiếng, hiển nhiên anh ta không tin.
Lạc Thần Hi không còn cách nào, không giải thích thêm nữa.
Cô đều là nói thật, Thịnh Dục không tin cô, cô chỉ còn cách để thời gian chứng minh mọi thứ.
"Đúng rồi, Thịnh tổng, anh tuyệt đối không được phát tin tức lên weibo, bác bỏ lời đồn thay tôi. Nếu như nhất định phải lên tiếng, vậy thì anh hãy phát một tin ủng hộ Tinh Thần, thế là tốt rồi."