"Trần Hi Lạc, tôi..."
Bạch Thế Huân không nhịn nổi nữa, muốn nổi bão.
Đúng lúc này, Mục Diệc Thần mở miệng, cắt đứt lời cậu ta: "Được rồi, lễ trao giải đã sắp bắt đầu rồi, cậu còn ở đây kêu la om sòm à, muốn ngày mai lên trang nhất của báo sao? Mặc dù đều là khách quen, nhưng cái loại chuyện ẩu đả đánh nhau vì một người phụ nữ thế này, vốn rất khó coi đấy nhỉ? Nếu như ông nội cậu biết, nói không chừng ông ấy sẽ tức đến mức nằm viện."
Thân thể Bạch Thế Huân cứng đờ.
Đương nhiên là cậu ta biết rõ đạo lý này, nhưng mà, nhìn thấy Phương Tử Thiến thân mật với một người đàn ông khác như vậy, trong lòng cậu ta vô cùng tức giận, giận đến mức hận không thể đánh chết người đàn ông kia tại chỗ!