"Anh Hi Lạc, anh không thể nào là phụ nữ được, không thể nào! Ngực anh phẳng như vậy, còn có cả cơ bắp, sao có thể là phụ nữ? Không lẽ anh mang theo quấn ngực?"
Mục Vi Vi vừa kích động vừa nói, bàn tay nhỏ bé không an phận mà sờ vào áo sơ mi của người đàn ông.
Bởi vì cổ áo quá nhỏ, cô không thể sờ vào bên trong được, liền dứt khoát bắt đầu cởi cúc áo.
Phó Lâm Sâm bị những động tác này của cô dọa đến ngây người, trong lúc nhất thời vẫn không kịp phản ứng gì cả.
Chờ đến khi hắn ý thức được chuyện gì đang xảy ra, động tác của Mục Vi Vi đã nhanh chóng cởi được ba cúc áo trước ngực, sau đó cầm một bên cổ áo, nhích sang bên cạnh rồi đột nhiên kéo một phát.
…
Một mảng lớn cơ ngực cường tráng lộ ra trong không khí.
Da màu lúa mì, cơ bắp hoàn mỹ cuồn cuộn, tràn đầy vẻ nam tính mị hoặc.
Động tác của Mục Vi Vi dừng lại, hai mắt nhìn chăm chăm, vô thức mà nuốt nước miếng một cái.