Mục Vi Vi kinh ngạc: "Chị dâu, chị tìm em giúp chị? Em có thể giúp chị cái gì chứ?"
Lạc Thần Tâm thấp giọng: "Chị muốn… Chị muốn tìm em để mượn chút tiền."
"Vay tiền?!"
Mục Vi Vi càng thêm giật mình, trực tiếp hét thành tiếng.
Thấy xung quanh không ít người đang hướng mắt nhìn về phía bên này, Lạc Thần Tâm tranh thủ thời gian lôi kéo Mục Vi Vi, đi tới một góc vắng người.
Đến đây mới lên tiếng: "Không sai, hiện giờ chị đang có chút chuyện gấp, em có thể cho chị mượn chút tiền được không?"
Mục Vi Vi vẫn chưa hết kinh ngạc hỏi lại: "Chị dâu, chị… Chị mà lại phải đến tìm em vay tiền sao?! Sao chị lại không hỏi anh trai em? Anh trai em yêu thương chị như vậy, dù có bao nhiêu tiền cũng đều cho chị. Đúng rồi, trên tay chị không phải còn có thẻ đen của anh ấy sao? Tấm thẻ đó không hề có thời hạn, chị chỉ cần tùy tiền quẹt một cái là được rồi!"
Lạc Thần Tâm nghe thấy những lời này, trong lòng càng thêm tắc nghẽn lại.