"Trả lại cho cô? Cô đùa tôi à?" Reis khinh thường liếc nhìn cô ta.
"Anh em chúng tôi làm việc cho cô lâu như vậy, hiện giờ cũng bị bắt vào cục cảnh sát, còn có người mất mạng! Cô chỉ đưa cho tôi chút ít tiền này thôi sao? Cô dù gì cũng đường đường là thiếu phu nhân nhà họ Mục, Mục đại thiếu lúc tham gia đấu giá, phất tay đã mang về bao nhiêu là thứ quý hiếm, cô đến 10 triệu cỏn con này cũng không nỡ bỏ ra sao?"
"Anh… cái này…"
Lạc Thần Tâm có nỗi khổ nhưng khó nói, nghẹn một lúc lâu mà nói không nên lời.
Nếu như cô ta vẫn còn ở tại Mục gia, nghĩ cách để kiếm chút tiền đó cũng không hề khó khăn.
Nhưng giờ cô ta đã bị Mục đại thiếu gia đuổi ra ngoài rồi!
Nhưng cô ta lại không dám thừa nhận những điểm này trước mặt Reis.
Nếu như Reis biết được cô ta không còn ở trên danh phận là Mục thiếu phu nhân, chắc chắn sẽ không làm việc cho cô ta nữa, bởi vì những thứ tốt đẹp mà ngay từ đầu cô ta đã hứa, là không có cách nào thực hiện được.