Lạc Thần Hi nghe vậy, cũng tức giận mà không có chỗ phát.
"Lạc Thần Tâm thực sự là quá đáng! Dì Trần luôn luôn làm việc nghiêm túc cẩn thận, cô ta thế mà lại ra tay độc ác với bà ấy! Cô ta cho rằng cô ta là ai?"
Đừng nói Lạc Thần Tâm vốn không phải là thiếu phu nhân của Mục gia, cho dù có là thiếu phu nhân của Mục gia cũng không thể ỷ thế hiếp người như vậy được.
Dì Trần bình thường đối xử rất tốt với bánh bao nhỏ, Lạc Thần Hi không thể chịu được bà ấy bị ức hiếp.
"Không được, chúng ta không thể để Lạc Thần Tâm tiếp tục kiêu ngạo như vậy được! Bây giờ chúng ta liền trở về! Em nhất định phải cho cô ta biết tay!"
Lạc Thần Hi thúc giục nói: Mục Diệc Thần, anh lái nhanh một chút!"
Mục Diệc Thần híp híp mắt: "Yên tâm, anh sẽ không để Lạc Thần tâm tieps tục làm tu hú chiếm tổ chim khách nữa! Danh hiện Mục phu nhân… Cho dù là giả, cô ta cũng không xứng!"
…
Biệt thự Mục gia.
Lạc Thần Tâm cầm điện thoại, đặt ở bên tai.