Vẻ mặt Lạc Thần Hi lúc này mới tốt hơn một chút.
"Coi như mấy người thức thời! Hơn nữa, ngày mai cô nhi viện sẽ bắt đầu sửa lại phòng cũ, lại thiếu sức lao động, mấy người tới nghe theo phân phó của viện trưởng, làm việc cho tốt, nếu làm tốt, tôi sẽ không so đo với mấy người nữa, nếu không thì...,"
Lạc Thần Hi cười híp mắt nói.
Mặc dù giọng cô vẫn ngọt ngào như vậy, diện mạo vẫn thanh thuần như vậy.
Nhưng mà, hiện giờ ai còn dám không nghe lời cô nói?
Cả đám bận bịu không ngừng gật đầu đồng ý.
Lúc này Lạc Thần Hi mới quay đầu: "Viện trưởng Lâm, Tiểu Thiến Thiến, hai người còn có yêu cầu gì không?"
Đến giờ viện trưởng Lâm còn có chút chưa hoàn hồn lại.
"Thần Hi, đây… Đây là xảy ra chuyện gì?"
Lạc Thần Hi cười nói: "A, không có chuyện gì xảy ra cả. Vị Bạch nhị thiếu này là bạn trai của Tiểu Thiến Thiến nhà chúng ta."
"Ai là bạn trai tớ chứ?!"
"Chị dâu, chị quả nhiên rất tinh mắt!"