Cô híp mắt, nhìn một lúc lâu, mới nhận ra đó là ai.
"Tạ Thi Văn, là cậu…"
Tạ Thi Văn là bạn cùng bàn với cô lúc còn học sơ trung ở thành phố B.
Từ sau khi tốt nghiệp, hai người cũng đã, bảy tám năm chưa gặp lại.
Năm đó quan hệ giữa hai người còn rất tốt.
Tạ Thi Văn thấy cô, lộ ra nụ cười: "Lạc Thần Hi, vậy mà cậu cũng tới tham gia họp lớp! Mấy năm này, mỗi lần họp lớp cậu đều không đến, hơn nữa cũng không có ai liên hệ được với cậu, chúng tớ đều tưởng rằng cậu mất tích rồi chứ!"
Lạc Thần Hi khẽ giật mình: "Họp lớp?"
Tạ Thi Văn ngoài ý muốn nói ra: "Sao vậy? Hôm nay là ngày họp lớp sơ trung của chúng ta, ngay tại khách sạn này, thuận tiện chúng mừng sinh nhật 60 tuổi của thầy Mạnh."
"Thầy Mạnh đã 60 tuổi rồi sao…"
Lạc Thần Hi không khỏi cảm thán một tiếng.