''Thế nào? Ngay cả em cũng không đoán ra mật mã?'' Mục Diệc Thần nhíu mày.
Lạc Thần Hi cũng đầy đầu mờ mịt.
Mẹ cô là người không có quá nhiều sức tưởng tượng, mật mã sổ tiết kiệm trong nhà, không phải đặt sinh nhật của bà, thì là sinh nhật của Lạc Thần Hi.
Lạc Thần Hi vốn tưởng rằng cái tủ sắt này cũng là tình huống như vậy.
Thế nhưng, sự thật lại không phải như vậy.
''Em thật sự không đoán ra được. Anh có cách tìm tới chuyên gia mở khóa, có thể mở cái tủ này ra không?''
Mục Diệc Thần gật đầu: "Giờ anh liền phái người đi tìm, chỉ là... Em có tiện giao cái tủ này cho anh xử lý không?''
Lạc Thần Hi do dự một chút: "Em cũng không biết trong cái tủ này rốt cuộc là có cái gì, nếu có thứ gì liên quan tới việc riêng tư của mẹ em...''
"Vậy trước hết để tủ ở chỗ em, đợi đến khi anh tìm được người mở khóa, lại để cho người đó đến mở khóa.'' Mục Diệc Thần không có kiên trì.
Lạc Thần Hi ngầm nhẹ nhàng thở ra.