Chuông cửa vang lên.
Một người đàn ông trẻ tuổi dáng vẻ lịch sự xách theo túi lớn túi nhỏ đi đến.
Vừa vào cửa, anh ta liền ân cần kêu lên: ''Chú Lục, dì Lục, thật ngại quá, lần đầu tiên chính thức tới nhà lại đến muộn, cháu mang theo chút lễ mọn cho hai người...''
Lúc tầm mắt anh ta đảo qua bàn cơm liền nhìn thấy Lạc Thần Hi, không khỏi sửng sốt, quà tặng trên tay đều rơi xuống đất.
''... Thần Hi?!''
Lạc Thần Hi ngồi bên người Lục thái thái, đang vùi đầu bấm điện thoại.
Vừa rồi khi Mục Diệc Thần gọi điện tới, cô không nhận được, lúc gọi lại liền bị người đàn ông kia trực tiếp tắt máy.
Tên kiêu ngạo đó rõ ràng lại tức giận…
Lạc Thần Hi đành phải gửi mấy tin Wechat dỗ anh.
"Tách tách" gửi đi tất cả biểu tượng cảm xúc mà cô có ở trên mạng.
Thế nhưng Mục Diệc Thần cao quý lạnh lùng cũng không nhắn lại!
Lạc Thần Hi tức giận đến mức suýt nữa gửi đi biểu tượng quả sầu riêng.