Lần này, cô ta có giải thích thế nào cũng không giải thích được.
Đối mặt với ánh mắt nghiêm khắc của Lục thái thái, cô ta chỉ có thể cúi đầu.
"Thật xin lỗi!"
Lạc Thần Hi mỉm cười: "Không sao, mặc dù tính tình của em gái không tốt, nhiều năm như vậy cũng không sửa được, nhưng thân làm chị, chị sẽ không so đo với em."
Lục thái thái hài lòng mỉm cười, vỗ vỗ tay cô.
"Cũng là con biết điều, nhanh lên, vào đây với bà ngoại."
Lạc Thần Hi theo Lục thái thái vào biệt thự.
Ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Lục Nhã Tĩnh một cái.
Lục Nhã Tĩnh che cái má đau rát của mình, ánh mắt đầy oán độc: "Con tiện nhân đáng chết! Tại sao ả ta lại trở về? Hơn nữa, hôm nay lại… Tuyệt đối không thể để cho ả làm hỏng chuyện tốt của mình được!"
…..
Lạc Thần Hi đi theo Lục thái thái bước vào biệt thự.
Bày trí của Lục gia bây giờ đã khác xa bốn năm trước.