Mục Diệc Lăng vô cùng nhanh nhạy, lập tức vèo một cái lùi về sau, trốn ra sau lưng Lạc Thần Hi.
"Chị… Chị dâu, cứu mạng! Anh hai muốn đánh em!"
Lạc Thần Hi trừng mắt với Mục Diệc Thần "Anh đừng dọa em trai anh nữa được không?"
Quay đầu lại nói với Mục Diệc Lăng: "Em đừng sợ, anh trai em chỉ hù dọa em một chút thôi, em hiểu rõ hắn hơn chị mà? Từ trước đến nay, anh trai em là người ăn nói chua ngoa nhưng tâm lại mềm như đậu hũ."
Mục Diệc Lăng run lẩy bẩy.
Chị dâu à, anh trai em đối với chị mới tâm mềm như đậu hũ thôi!
Đối với người khác tuyệt đối là ý chí sắt đá!
Lạc Thần Hi thấy hai người đều không nói gì, tự nhiên nhận định rằng hai người đã được giải quyết xong.
Cô bước đến bên cạnh máy tính.