"Hắn ta bị thương nặng như vậy, chắc chắn không dám đến bệnh viện điều trị đâu, nếu như xử lý không tốt, khi chạy được nửa đường có thể chết vì mất máu. Hơn nữa, cảnh sát đã phác họa lại tướng mạo của hắn ta từ trong màn hình giám sát, đã phát lệnh truy nã khắp cả nước, nhất định có thể nhanh chóng bắt được người!"
Cục trưởng Mạnh liều mạng giải thích, mồ hôi lạnh trên trán đổ ra không ngừng nhưng cũng không dám đưa tay lau một lần.
Mục Diệc Thần nhíu mày "Còn mấy tên sát thủ còn lại?"
"Những tên còn lại đều bắt được! Tôi đã để cho người của tôi áp giải đến! Mục đại thiếu gia, bây giờ ngài có muốn gặp bọn họ luôn không?" Cục trưởng Mạnh vội nói.
Mục Diệc Thần gật đầu: "Đem bọn họ vào đây. Ở đây không còn việc gì nữa, ông có thể về rồi."
Cục trưởng Mạnh như trút được gánh nặng, vội vàng bước nhanh ra ngoài.
Không lâu sau, nhóm người của anh Lượng đè ép vài thanh niên trẻ tuổi đi vào, có người ngoại quốc, cũng có người Trung Quốc.