Nếu như Mục đại thiếu gia biết được cô em gái hắn hết mực bảo vệ lại bị một tên người mẫu nam lừa…
Hắn chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình!
Kết cục của Trần Hi Lạc… nhất định sẽ vô cùng thê thảm.
Mục Diệc Thần nghe vậy, lông mày hơi nhíu lại, có vẻ kinh ngạc.
Bởi vì giật mình cho nên lực trên tay cũng hơi lỏng ra.
Lạc Thần Hi nhân cơ hội đẩy hắn ra, trốn đến sau lưng Mục Vi Vi.
Sắc mặt Mục Diệc Thần lại lạnh thêm mấy phần, rất muốn bắt người phụ nữ không chịu an phận này lại.
Nhưng mà, khi ánh mắt hắn nhìn đến Lục Triết Thanh thì động tác hắn dừng lại, quay đầu nhìn về phía nam sinh đang quỳ trên sàn.
Lục Triết Thanh nhìn thẳng lại vào mắt Mục Diệc Thần, trong lòng hiện lên một chút khoái trá.
Hôm nay, cậu ta bị Trần Hi Lạc đùa đến thảm thương như vậy, mặt mũi đều đã mất sạch cả rồi, cậu ta nhất định phải trả thù lại!
Mà lúc này chính là cơ hội!
Một người hạ đẳng như Trần Hi Lạc mà muốn đấu với cậu ta sao?!