Mục Vi Vi ưỡn ngực, không chỉ không lùi lại mà ngược lại còn bước lên một bước, kéo tay Lạc Thần Hi.
"Anh hai, anh đừng như vậy, anh buông anh Hi Lạc ra trước đã, chuyện hôm nay em sẽ từ từ giải thích với anh!"
"Mục Vi Vi, em nghe không hiểu lời anh nói sao?"
"Anh hai, anh đúng là một bạo quân!"
Anh em họ sắp cãi vã làm mồ hôi lạnh trên trán Lạc Thần Hi cũng đã ứa ra.
Cô không thể nào đoán trước được sẽ có cảnh tượng xấu hổ thế này diễn ra.
Hiện tại, nếu như Mục đại thiếu gia nhất thời xúc động, nói ra thân phận thật của cô…
Thì công sức cố gắng của một đêm của cô đều sẽ uổng phí!
Hơn nữa, Mục Diệc Thần ôm lấy cô không chịu buông tay, cái này cũng là một chuyện không hay!
Bọn họ lúc này là hai người đàn ông vậy mà lại ôm lấy nhau thế này còn ra thể thống gì nữa?
Người đàn ông này chẳng lẽ không phát hiện ra ánh mắt của những nữ sinh vây xem bọn họ rất không đúng sao?