Mục Diệc Thần trừng Lạc Thần Hi một chút.
Ánh mắt kia làm cho Lạc Thần Hi chột dạ.
Mục đại thiếu gia nói như vậy làm cô cảm thấy mình là một tên cặn bã "Bạn gái bị ức hiếp còn trách cô ấy không trong sạch"....
Lạc Thần Hi chép miệng, " Được rồi, chuyện kia coi như anh nói thật…."
"Cái gì gọi là coi như? Đây chính là sự thật." Mục Diệc Thần nhấn mạnh.
Nhìn thấy bộ dáng như ăn quả đắng của Mục Diệc Thần, Lạc Thần Hi âm thầm nhếch nhếch cánh môi.
Thực ra, cô không tin Mục Diệc Thần và Lạc Thần Tâm sẽ cùng nhau lăn trên sô pha.
Dù tận mắt nhìn thấy hai người suýt hôn nhau, cô cũng chưa từng có ý hoài nghi Mục Diệc Thần.
Dù sao, nếu như Mục Diệc Thần muốn vượt quá giới hạn, cơ hội rất nhiều, thân là ông chồng quốc dân, vợ đếm không xuể.
Nhưng người đàn ông này luôn một lòng với cô và bánh bao nhỏ.
Cô vừa rồi có chút sửng sốt là vì quá tức giận, quá kích động.