Phương Tử Thiến hoài nghi nhìn cô.
"Cậu có cách gì?"
"Cái này…" Lạc Thần Hi nháy mắt, kéo dài câu nói một chút rồi mới nói tiếp "Cậu đoán xem?"
Phương Tử Thiến "...."
Sao đột nhiên cô muốn đánh cô bạn thân hoa plastic này thế này?
Lạc Thần Hi nhìn thấy bạn thân mình sắp nổi bão, nhanh chóng nói "Khụ khụ, thật ra cũng không có gì khó đoán cả, tớ cải trang thành đàn ông là được. Mục Diệc Thần biết Trần Lạc Hi là tớ, nhưng Lạc Thần Tâm thì không, có đúng không?"
Phương Tử Thiến lúc này mới phản ứng lại, trên mặt cô lộ ra nét kinh ngạc, vui mừng.
"Được, cách này tốt lắm! Nhưng mà, chân của cậu….."
Phương Tử Thiến cúi đầu nhìn cái chân phải vẫn còn quấn băng gạc của Lạc Thần Hi.
Vừa rồi, lúc Lạc Thần Hi đi từ cửa vào đã thấy khá khó khăn rồi….
Lạc Thần Hi hơi nhíu mày.
Lập tức lắc đầu "Cái này… Có lẽ là không sao đâu nhỉ? Dù sao thì cũng còn tận ba ngày, tớ tịnh dưỡng cho tốt là được mà."
…..
Ba ngày sau.