Hơn nữa ngay cả con gái cũng không cần nữa, trực tiếp ném luôn cho Nhị thiếu gia…
Người đàn ông tính tình không tốt thế này thật sự không được!
Dù cho có đẹp trai, có nhiều tiền thì cũng sẽ bị vợ vứt bỏ thôi.
Mục Diệc Lăng đen mặt "Trợ lý Trác, những lời này của cậu nếu như để cho anh hai tôi nghe thấy thì cậu sẽ không thể bảo toàn được tính mạng đấy, có biết không hả?"
Ly hôn cái gì, không thể nào ly hôn được.
Cả đời này cũng không thể ly hôn.
Cậu ta sợ, anh trai mình không phải là ly hôn, mà là góa vợ…
Trác Phong sợ run người, nhanh chóng làm động tác ngậm miệng.
"Nhị thiếu gia, bây giờ cậu định đi tìm chủ tịch sao? Thực ra lúc này không nên đâu, chủ tịch vừa mới nổi giận…"
Mục Diệc Lăng hơi do dự.
Nhưng bé con trong ngực cậu ta cứ dù cái má mềm nhũn dụi dụi cậu ta "Chú, Đường Đường muốn gặp ba ba! có phải là ba ba không muốn thấy Đường Đường không?"