Một giờ sau.
Mục Diệc Lăng tay xách laptop, vội vã chạy vào văn phòng chủ tịch.
"Anh.. Anh hai.. Em biết được một tin rất sốc đây, lúc đầu em cũng không thể tin được là sẽ có chuyện này. Cho nên, mấy ngày qua em tỉ mỉ điều tra, xác thực tận mấy lần.. Anh nhất định phải thật bình tĩnh…"
"Bớt nói nhiều, chuyện này rốt cuộc là sao, mau nói rõ ràng đi!"
Dục Diệc Thần đen mặt ngắt lời cậu ta.
Mục Diệc Lăng bị ánh mắt lạnh lẽo của hắn liếc qua, âm thầm sợ run cả người.
Biết anh trai nhà mình sắp sửa bùng nổ cho nên không dám chậm trễ nữa, vội nói "Em… Không phải em đang nói sao? Chuyện quan trọng nhất lúc gọi điện em đã nói cho anh biết rồi còn gì."
"Từ đầu em chỉ nghĩ là có người giả mạo chị dâu, muốn vu oan cho chị ấy cho nên mới cố tình đi lục soát một trận. Kết quả lại phát hiện, thật ra Lạc gia không phải chỉ có một người con gái là Lạc Thần Tâm, mà có tận hai người!"
Nói đến đây, cậu ta cẩn thận quan sát sắc mặt Mục Diệc Thần.