Nghe nói như thế, thì tất cả mọi người đều sững sờ.
Nội tâm của Lạc Thần Tâm lại càng hồi hộp hơn một chút, mồ hôi lạnh trên trán nhỏ xuống.
Cô ta như thế nào cũng không nghĩ tới, mình đã lừa gạt được Đàm Nguyệt Như, đã lừa gạt Mục Vi Vi, ngay cả Mục Diệc Thần dường như cũng bị cô ta lừa gạt.
Nhưng mà, lại bị con bé này nhìn thấu!
Không lẽ là mẹ con liền tim trong truyền thuyết, thật sự có hay sao?
Con nhóc này bé tý như thế, vậy mà chỉ cần nhìn thoáng một cái đã có thể nhận ra, cô ta không phải là mẹ ruột của mình sao!
Bánh bao nhỏ vùi đầu nhỏ trong lòng của Đàm Nguyệt Như, khóc lớn.
Mày kiếm của Mục Diệc Thần nhíu chặt, nhìn lại về phía cô ta, "Chuyện gì xảy ra? Đường Đường hôm nay rốt cuộc như thế nào vậy?"
Lạc Thần Tâm vốn dĩ cả người lạnh buốt, tưởng mình chắc chắn bị vạch trần rồi.
Kết quả, Mục Diệc Thần lại không có lập tức nổi giận, tuy thần sắc khó chịu, nhưng mà, vẫn rất có kiên nhẫn mà hỏi cô ta.