Lạc Thần Hi đánh giá Luiz một chút.
Tuy trực giác nói cho cô, người đàn ông này nhất định có vấn đề.
Nhưng mà, cô cũng rất rõ ràng, nếu như mình chống cự không lên xe, vậy thì nhất định không thể nào biết rõ được tăm tích của Lục Văn Quân.
Hơn nữa, nhìn dáng vẻ này, thì Lạc Thần Tâm nhất định cũng không để cho cô có cơ hội một mình rời đi đâu.
"Lạc tiểu thư? Mời em lập tức lên xe. Nếu không, thì đừng trách anh không khách khí nhé! Nhiệm vụ của anh là nhìn thấy em đi lên máy bay, mời em phối hợp với anh."
Luiz chờ đến mức thiếu kiên nhẫn, trong giọng nói càng hiện thêm sự ép buộc.
Lạc Thần Hi cong môi, "Gấp cái gì hả? Tôi cũng không nói không lên xe mà phải không?"
Cô mở cửa xe phía sau ra, ngồi xuống.
Cửa xe đóng lại, thì trong mắt của Luiz lập tức lóe lên một sự lạnh lẽo.
…
Cùng lúc đó, một cái tin nhắn được gửi đến điện thoại di động của Lạc Thần Tâm.
"Lạc Thần Hi đã lên xe rồi."