Mục Diệc Thần ngẩn người ra.
Ánh mắt theo bản năng mà rơi vào bờ môi của Lạc Thần Hi.
Hình dáng đôi môi của người phụ nữ này rất hoàn mỹ, lúc nhẹ nhàng miết cánh môi, thì cứ như nụ hoa hồng màu nhàn nhạt.
Nhớ lại cảm giác đôi môi của cô, hầu kết của Mục Diệc Thần trượt lên trượt xuống,
Không tự chủ nghiên người về phía trước.
Một cánh tay chống đỡ lấy cơ thể, nằm ở trên người của Lạc Thần Hi.
Hai người từ từ sát đến gần nhau.
Ngay lúc sắp áp vào nhau...
"Ba ba nhanh chóng hôn đi!"
Tiếng nói mềm mại của bánh bao nhỏ, bỗng nhiên vang lên chui vào lỗ tai của hắn.
Mục Diệc Thần cả người cứng đờ.
Quay đầu nhìn lại, thì thấy bánh bao nhỏ ngồi quỳ chân ở giường, hai bàn tay chống cằm, mắt sáng long lanh sáng bừng. không thèm chớp mắt lấy một cái mà cứ nhìn hắn chằm chằm.
Mục Diệc Thần đột nhiên tỉnh lại, nhíu mày.