"Khụ khụ khụ khụ! !"
Lạc Thần Hi lập tức sặc nước miếng.
"Thịnh tổng, anh thật sự nghĩ quá nhiều rồi, lúc đó tôi chỉ là… thuận miệng nói thôi, anh đừng coi là sự thật!"
Thịnh Dục nhìn khuôn mặt nhỏ có chút hoảng loạn của cô, thì mím môi.
Suýt chút nữa thốt ra thành lời.
Muốn hỏi cô người đàn ông có vóc người đẹp điển trai, có phải chính buổi tối ngày hôm ấy gọi điện hay không, còn đăng Weixin tuyên bố chủ quyền đàn ông nữa chứ.
Nhưng suy nghĩ một chút, vẫn nhịn xuống.
Hắn không muốn dọa cô bỏ chạy.
"Tôi chỉ đùa giỡn mà thôi, đừng sốt sắng. Đến đây, tôi mời cô một chén, chúc mừng thiết kế của cô đã lên trên trang bìa tạp chí TREND, còn được nhiều người khen ngợi như vậy nữa!"
Thịnh Dục tự tay rót hai chén rượu đỏ.
Lạc Thần Hi nâng ly rượu lên, cụng với hắn một cái.
"Tôi nên kính anh mới đúng! Nếu không nhờ anh giúp tôi nhiều như vậy, thì tôi vốn dĩ không thể có thành tựu ngày hôm nay."