Sau đó, Lạc Thần Hi suy đoán, Đường Đường khi còn bé rất có thể đã chịu kích thích nào đấy, có liên quan đến Lạc Thần Tâm.
Chữ mẹ này, trở thành cấm kỵ.
Sau đó, cô tiếp nhận cái danh xưng chị này luôn.
Nhưng mà, cũng sẽ có lúc tưởng tượng, bánh bao nhỏ mềm mại dùng âm thanh nhỏ nhẹ gọi mẹ sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Nhưng, cũng chỉ là muốn mà thôi.
Bạch Tâm Hinh dĩ nhiên không ngờ , Lạc Thần Hi lại thông minh như vậy, hoàn toàn không có chịu ảnh hưởng nào của việc cô ta gây sự.
Sắc mặt của cô ta cứng ngắc, mạnh miệng nói: "Cái gì mà gây rối ly gián, những lời mà tôi nói đều là sự thật cả mà!"
Lạc Thần Hi nhún vai một cái, "Rốt cuộc cô có âm mưu gì, thì tự rõ ràng trong lòng mình ấy."
Cô chẳng muốn phản ứng lại đóa Bạch Liên Hoa này, nên xoay người phải đi.
Đúng lúc này, bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân cách cô không xa.
Hai người nhìn sang nơi phát ra tiếng đọng.