Lạc Thần Hi bị hắn kéo một cái, mất cân bằng, ngã vào trong ngực rộng rãi của đàn ông.
Cánh tay cứng như sắt thép mạnh mẽ ôm lấy eo của cô, khiến cho cô kề sát vào trên cơ thể của người đàn ông này
Cằm bị ép nâng lên lên, không biết phải làm gì, thì hơi thở nam tính nóng rực đã áp sát lại, khiến chô cô không thể nào thở được.
"Mục..."
Lạc Thần Hi há miệng.
Một chữ đều không thoát ra khỏi miệng, đã bị chặn lại.
Mục Diệc Thần ôm thật chặt lấy người phụ nữ nhỏ trong ngực mình, tùy ý hôn môi cô, liếm láp cô.
Vào giờ phút này, hắn đã quên mất bản thân đang ở trong bữa tiệc của Bạch gia, quên mất luôn có hàng trăm khách mời nhìn bọn họ.
Suy nghĩ duy nhất trong lòng hắn, là tàn nhẫn hôn môi người phụ nữ này!
Cướp đoạt cô! Giữ lấy cô!
Làm cho tất cả mọi người đều biết, cô thuộc về riêng hắn mà thôi!
Lạc Thần Hi bị hắn mạnh mẽ chiếm lấy, muốn giãy dụa, nhưng cuối cùng, lại trầm luân trong sự nhiệt tình của hắn