Lần này Bạch lão gia tử nghe hiểu, khuôn mặt lập tức tối sầm.
"Tâm Hinh, cháu nói gì với phu nhân của Diệc Thần ả?! Cái gì mà múa cột hả? Nói cho rõ!"
Bạch lão gia ngày bình thường thì hòa ái dễ gần, nhưng khi nổi giận, thì toàn bộ người trong gia đình không có ai không sợ.
Bạch Tâm Hinh run lên trong lòng, lộ ra vẻ mặt oan ức, "Ông nội, cháu… xin lỗi, là cháu nói nhầm.
Lần trước cháu nghe người ta nói, chị dâu có thể múa cột được, cháu không biết sao thuận miệng nói theo. Vừa nãy mấy người kia mới nói cho con biết, loại nhảy múa kia vô cùng chướng mắt, cháu…thật sự cháu không biết!"
Vừa nãy người nghe được cô ta cãi nhau với Lạc Thần Hi, cũng không nhịn được liếc mắt.
Không phải nói quàng nói xiên hay sao chứ?
Nhưng mà, Bạch Tâm Hinh diễn rất chăm chú, đến mức ngay cả nước mắt cũng rớt ra, vẻ mặt cực kỳ hổ thẹn.
Bạch lão gia vẫn nghiêm mặt như cũ.