Lạc Thần Hi đang muốn trả lời, thì bỗng nhiên, có một người đàn ông trung niên như là quản lý đi ra khỏi cửa hàng.
Nhìn thấy cô, ngay lập tức nhíu mày lại, "Tiểu Vương, sao cô lại chậm chạp như thế hả? Có một vị cực kỳ VIP đang hẹn trước đến cửa hàng chúng ta để chọn lễ phục rồi đấy, nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ những người không liên quan này đi. Nếu như ảnh hưởng đến tâm tình của vị khách quý đó, thì không phải tất cả chúng ta đều xui xẻo hay sao?"
Cô bán hàng vội nói: "Được rồi, quản lý Lưu, vậy thì em sẽ mời cô ấy rời đi."
Lạc Thần Hi nhìn thấy bọn họ như vậy, chẳng muốn phí lời nữa, dứt khoát xoay người.
Cô vừa đi, vừa lấy điện thoại di động ra, định nói với Mục Diệc Thần một chút, thay đổi chỗ gặp mặt.
Nhưng ai mà biết, mới đi được vài bước, thì đã đụng phải một bức tường thịt cứng rắn.
"Ôi!" Cô che mũi.
"Người phụ nữ ngu ngốc này, cô đi mà không biết nhìn đường à?"