Trong phòng bệnh.
Lạc Thần Hi để điện thoại di động xuống, "Mẹ à, vừa rồi điện thoại của Mục đại thiếu nhất định đã bị hỏng rồi, bây giờ con đã nói với trợ lý của anh ấy rồi, nhất định không có vấn đề gì đầu, chỉ cần chờ một chút là được rồi."
Lục Văn Quân liếc nhìn cô, "Thật sao?"
Rõ ràng vẫn không tin.
Lạc Thần Hi vừa mới muốn nói chuyện, thì điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.
Cô ngay lập tức tiếp lên, "Trác trợ lý?"
"Thiếu phu nhân, thật sự xin lỗi ngài! Tổng giám đốc nói hắn có việc không đến được. Tôi... Tôi đã cố gắng hết sức rồi, thật xin lỗi!"
Trác Phong thật nhanh nói xong, rồi cúp điện thoại.
"Này? Hả...cái gì, cậu nói rõ ràng..."
Lạc Thần Hi nắm điện thoại di động, khóc không ra nước mắt.
Lục Văn Quân lạnh lùng mở miệng: "Được rồi, đến lúc này rồi, con còn kiếm lý do mà lừa gạt mẹ hay sao! Không cần nói cải gì cả, làm thủ tục xuất viện cho mẹ, ngày hôm nay mẹ muốn xuất viện!"