Bạch Thế Huân lúc này thốt ra hai chữ sắc bén như chặt định chém sắt: "Không đi!"
Bành Trí Viễn sửng sốt một chút, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện, lại nhận được câu trả lời như vậy.
Cậu ta ghé sát vào tai của Bạch Thế Huân, tiếp tục khuyên nhủ: "Anh họ à, anh thật sự không đi sao?
Nghe nói, ngày hôm nay cái minh tĩnh Điểm Tinh Mạc Mân đang "hot" kia còn muốn biểu diễn múa cột đấy! Lần trước không phải anh còn khen cô ta nức nở, nói vóc người của cô ta tốt, cực kỳ vừa mắt hay sao?"
Bạch Thế Huân vẫn lạnh như băng như cũ, "Không có hứng thú."
Vẻ mặt của Bành Trí Viễn không dám tin tưởng, "Anh họ à, anh bây giờ là bị làm sao vậy hả? Như thế này không giống anh đâu nha? Nửa tháng này anh đều bị khóa chặt trong công ty mà tăng ca, bây giờ vất vả lắm Phương thư ký mới trở về, sao anh vẫn còn ở nơi này làm gì cơ chứ? Không phải nên phong lưu một chút hay sao."