Lạc Thần Hi cười gượng hai tiếng: "Ha ha, cái kia…Tôi cảm thấy không cần đâu. Tôi chỉ là một người mẫu nho nhỏ mà thôi, chúng ta cũng không quen biết gì nhau cả, sao mà ngồi xe sang của Mục đại thiếu được cơ chứ?"
Mục Diệc Thần lạnh lùng hừ một tiếng, "Làm sao hả? Làm đàn ông đến nghiện rồi sao? Thật sự coi tôi là kẻ ngốc à?"
"Tôi... Khụ khụ..."
Lạc Thần Hi ban đầu chỉ suy đoán Mục đại thiếu đã biết thân phận của cô mà thôi.
Bây giờ, Mục Diệc Thần cũng đã trực tiếp vạch trần cô, có muốn giả bộ cũng không giả bộ được nữa.
Thế nhưng, động vật nhỏ trực giác nói cho cô, mục đại thiếu hiện tại rất nguy hiểm, tương đối nguy hiểm.
Cô nhanh chóng nhoẻn miệng cười, "Mục đại thiếu, ngày hôm nay thật sự rất cám ơn anh nha. Tôi còn có nhiều chuyện chưa làm xong, anh là quý nhân bận rộn mà, không nên làm lỡ thời gian của anh đâu, không cần đợi tôi đâu…"
"Tôi nói một lần cuối cùng, lập tức lên xe cho tôi!"