Lạc Thần Hi theo Phương Tử Thiến đi vào trong câu lạc bộ.
Bất thình lình, Tiền Thiếu Đông đuổi theo.
"Đồ điếm thúi kia, còn không đứng lại cho tao! Không nghe thấy tao vừa nói cái gì sao hả? Ngày hôm nay mày phải theo tao cả một tối! Ái chà, nhìn kỹ thì, cô gái đứng bên cạnh mày cũng không tệ lắm đâu, hôm nay diễm phúc của tao đúng là không cạn mà! Nhanh ngăn chúng nó lại!"
Phía sau hắn còn có mấy người tuỳ tùng theo sau, lúc này đều cùng nhau tiến lên, ngăn cản Lạc Thần Hi cùng Phương Tử Thiến lại.
Từng người từng người cợt nhả.
"Hai vị tiểu thư này, hai người có biết hay không, giá trị con người của Tiền Thiếu Đông hay hông? Để hai người vui đùa cùng hắn một chút, chính là xem trọng hai người rồi đấy!"
"Khuyên hai người mau ngoan ngoãn nghe lời, nếu không thì, sau này đừng mong sống tốt ở thành phố T này!"
Lạc Thần Hi liếc nhìn đám người kia, cân nhắc nên đem bọn họ đánh một trận, hay vẫn đánh một trận, vẫn đánh một trận đây chứ?