"Anh Thiếu Hiên ơi!"
Âm thanh mềm mại vang lên, bánh bao nhỏ lập tức chạy lại đụng vào người một bé trai.
Rõ ràng bé trai này có chút sửng sốt, nhưng vẫn nhanh chóng xoay người ôm lấy Đường Đường.
Khuôn mặt mập mạp trắng trẻo của Đường Đường cười lộ ra hai cái má phúng phính như trái lê, chớp đôi mắt to tròn, nhón chân lên, ghé sát tai của bé trai nói cái gì đấy.
Khuôn mặt nho nhỏ của bé trai tuấn tú kia trong chốc lát bỗng nổi lên một vệt đỏ nhàn nhạt.
Con con ngươi của Lạc Thần Hi dường như muốn rớt ra ngoài.
Có chuyện gì xảy ra vậy chứ?
Đây là trúc mã của bánh bao nhỏ nhà cô hay sao?
Đến mức ngay cả chị cũng không muốn, chỉ muốn chạy ào đến tìm anh trai nhỏ của mình!!
Lạc Thần Hi do dự có nên ôm bánh bao nhỏ quay lại hay không.
Cũng không biết bé trai này là ai.
Nếu để cho Mục Diệc Thần biết được, có một bé trai đang lừa mất cô công chúa nhỏ của hắn, không biết hắn sẽ tức giận như thế nào nữa?