Đàm Nguyệt Như lấy microphone từ tay Mục Diệc Thần, hắng giọng một cái.
"Các vị, mong mọi người không tiếp tục suy đoán mọi chuyện thêm nữa. Tôi và Vân Phong đều rất yêu quý Thần Hi."
"Giống như con trai tôi nói, Mục gia có địa vị như hôm này cũng không dựa vào quan hệ bám váy ai, cũng không quan tâm con dâu có thể đem lại lợi ích cho Mục gia hay không."
"Thần Hi là một cô gái tốt, từ khi con bé đến Mục gia, Đường Đường và Diệc Thần đều trở nên vui vẻ hơn, chỉ cần chuyện này, con bé chính là cô con dâu duy nhất tôi đồng ý!"
Đàm Nguyệt Như lời nói chém đinh chặt sắt, ngữ khí kiên quyết, hung hăng phản bác những người nghi ngờ Lạc Thần Hi.
Mọi người đang xôn xao nghị luận ầm ĩ đều yên tĩnh lại.
Mặc kệ bọn họ khó tin đến đâu, sự thật vẫn là sự thật.
Lạc Thần Hi thực sự được mọi người ở Mục gia yêu quý!